Bên Ấn Ðộ, về thời xưa cũng như hiện nay, thường có những buổi họp
chợ, những cuộc lễ Tôn giáo và những trò xiệc ngoài trời. Ðó là những dịp cho
đàn ông, đàn bà và con trẻ, chải chuốt trong những bộ cánh đẹp nhất, hội nhau
để dự vào các cuộc lễ tôn giáo, hoặc để mua vui và tiêu khiển với những trò
biểu diễn vế sức mạnh và sự lanh lẹ. Ðó cũng là những dịp để tô điểm đôi chút
cuộc đời phẳng lì của họ, vừa hiến cho họ cơ hội gặp gỡ bạn bè, trao đổi tư
tưởng và sống những giờ vui vẻ ngoài trời.
Thành Vương Xá (Rajagaha) tưng bừng, nhộn nhịp. Một gánh “Xiệc”
dạo đã đến đây, với một đoàn người nhào đu danh tiếng. Dân chúng tụ họp cả ngàn
để xem những trò biểu diễn lạnh xương sống của các nghệ sĩ ấy. Trong đám khán
giả, có một thanh niên giàu có tên là Uggasena. Cũng như mọi người chàng đứng
xem mê các trò của gánh xiệc và nhìn mãi không chán những thân hình cân xứng,
đẹp đẽ của các nghệ sĩ. Nhưng điều làm cho chàng để ý nhứt là cuộc biểu diễn
của một thiếu nữ, mà vẻ thùy mị và dịu dàng đã làm cho chàng xiêu lòng. Chàng
tự bảo: “Thôi rồi! Giờ phút này, phải chăng tôi đã trở thành một con nai, luôn
luôn bị những ước vọng theo đuổi như một đoàn chó săn hung tợn?”.
Ước vọng đó không những theo đuổi chàng mà còn bồng bột hơn trăm
lần trong khi chàng uể oải lần bước trên con đường về nhà. Thế rồi cái nhà êm
ấm của chàng không còn êm ấm nữa, cái giường mà bấy lâu chàng nằm xuống là ngủ
thẳng một giấc, không còn duyên dáng và êm thấm nữa. Trước cử chỉ thay đổi bất
thình lình của chàng, cha mẹ chàng đâm ra hoảng hốt. Lần lần nỗi lòng thầm kín
của chàng được tiết lộ. Cha mẹ chàng tìm đủ phương kế làm cho chàng đổi sầu ra
vui, nhưng vô hiệu quả. Rốt cuộc, chàng cưới cô đào hát và theo gánh xiệc trôi
nổi giang hồ.
Về sau, vợ chồng ăn ở với nhau được một mụn con. Lần hồi sự khắng
khít buổi đầu giảm bớt. Thấy chồng không làm gì được cả, bà vợ không ngớt trách
móc và ngạo báng. Không thể chịu nổi nữa những tiếng bấc giọng chì và tình phai
lạt của vợ. Về sau, chàng tập nghề nhào đu và trở nên một nghệ sĩ trứ danh.
Chàng bèn tự tay lập một gánh xiệc dạo và đi từ thành này đến thành khác diễn
trò.
Một hôm có tin đồn chàng Uggasena và đoàn xiệc của chàng sẽ đến
diễn một buổi tại thành Vương Xá. Lúc ấy, Phật đang trú tại tịnh xá Vehivana,
trong thành này, như thường lệ, Ngài nhập định và phóng quang soi khắp tam
thiên thế giới. Ngài chiếu thấy căn cơ của Uggasena là bậc có thể lãnh thọ giáo
pháp của Ngài có hiệu quả. Thế rồi, sáng hôm ấy, Ðức Phật cùng các hàng đệ tử
sắp hàng vào thành khất thực. Dọc đường, thấy công chúng đang nhóm nhau xem
gánh xiệc của Uggasena biểu diễn, Ngài bèn dừng bước lại. Bao nhiêu con mắt đều
đổ dồn vào Ngài, quên xem hát. Uggasena rất ngạc nhiên và phẫn uất. Chàng tưởng
cho tài nghệ đã đến lúc xế chiều, vì chàng đang diễn cái trò hay nhất của
chàng, nhận thấy những ý niệm đang quay quần trong đấu óc chàng, Ðức Phật bèn
đọc một bài kệ:
“Hãy xả những việc
sẽ đến, hãy xả những việc đã qua.
Hãy xả những việc trong hiện thời, hãy bước sang bờ bên kia.
Nếu lòng ngươi được giải thoát mọi nỗi ràng buộc,
Ngươi không còn trôi giạt trong dòng sanh tử nữa”.
Hãy xả những việc trong hiện thời, hãy bước sang bờ bên kia.
Nếu lòng ngươi được giải thoát mọi nỗi ràng buộc,
Ngươi không còn trôi giạt trong dòng sanh tử nữa”.
Nghe kệ xong, Uggasena ngộ đạo và được Phật cho nhận vào hàng đệ
tử...
Ðại Ðức SHANTI BHADRA
“Ðời ngũ trược con thề vào
trước
Dù gian nguy chí cả không sờn
Cứu chúng sanh là báo Phật thâm ân
Dù gian nguy chí cả không sờn
Cứu chúng sanh là báo Phật thâm ân
Lời vàng ngọc con hằng ghi dạ”.